Chủ Nhật, 25 tháng 5, 2014

yêu

đây là con mình, niềm an ủi của mình mỗi độ buồn chán. Mỗi  lần ngồi với chúng nó, chỉ ngắm thôi cũng thấy bao nhiêu mệt mỏi bay đi hết.


" nhìn em thế này mấy bác có thấy kích thích không? đùi dài k thua Thanh Hằng đâu nhá"


cận cảnh khuôn mặt tú bà

yêu anh đi, anh k  đòi quà đâu...



phè phỡn


iêu tuôi đê

mông to vãi đạn

sao hơm có ôm tuôi như hồi bữa nữa?


vẻ mặt ả ta thật là hưởng thụ

người: dậy chơi vs tao đi mà.
tró: để yên người ta ngủ! rảnh rỗi đi kiếm người yêu đi, ở nhà phá ng ta quài à!

người: * chìa tay, ánh mắt long lanh kiểu như muốn nói:" tay tao đây! hãy cắn xé tao đi, hãy hành hạ tao đi, hãy giày vò tao đi, hãy chà đạp tao đi*
Tró: * nhìn vs ánh mắt khinh thường*: ai nói cho tôi biết có người nào bỉ ổi hơn mẹ tôi đc không trời?

Ni nũng nịu

" anh dối lừa anh nước mắt chảy 2 hàng
Rằng: màu đen chính là màu đẹp nhất
Vì đó là màu da tóc em mang
Da em đen anh yên tâm điều ấy
Nhưng lòng em đen đã làm anh đau khổ."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét