( Đà Lạt 7/2013)
Thật khó để tìm được những người thật sự hiểu mình. Mình
cảm thấy những người có được người hiểu bản thân như thế quả thực rất may mắn
và có chút gì đó ghen tỵ. Mình ước mình cũng có những người bạn như vậy bên cạnh.
Có quá khó chăng?
Lần đầu tiên nhìn thấy tên nick của chị ấy, mình dường
như có 1 linh cảm chắc chắn nào đó về việc tại sao chị ấy lại chọn tên nick là “
NĐ”. Cả cuộc đời này có mấy ai thật lòng với nhau? Người ta lừa gạt nhau kể từ
cốc nước lề đường, từ túi mì chính chẳng đáng mấy đồng. Người ta sống giả đến từng
hạt gạo, quả trứng cơ mà!
Khuất Nguyên từng nói:
Cử trọc giai nhân ngã độc thanh
Chúng
nhân giai túy ngã độc tỉnh
Đâu phải là vô ý. Đời say cả chỉ mình ta tỉnh. Mình
ta tỉnh nên càng thấm thía sự cô đơn lạc lõng.
Cái sự " điên " nó là như vậy!
“ NĐ” là như vậy!
Ai cũng hỏi sao lấy tên đó, nghe ghê ghê. Mình chỉ
cười, mình chờ 1 người nào đó hiểu mình như mình hiểu chị ấy.
Quăng lên 1 stt, bạn bè chỉ 4, 5 cái “like”, cùng lắm
là nhảy vào” dở hơi à?”, hay” nhầm stt?”. Đôi lúc đợi được 1 người hiểu những
gì mình đang muốn nói quả thật là 1 điều không tưởng.
Xót xa lắm 2 chữ tình
bạn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét